Những ngày qua, thông tin Đại tá, Nhạc sĩ, Nghệ sĩ nhân dân Nguyễn Tiến qua đời được nhiều bạn bè, người thân chia sẻ trên các trang Facebook, báo chí với sự tiếc thương, tiếc thương. Riêng tôi – một người quen biết và gắn bó lâu năm, khi nhận được tin này, tôi lại nhớ đến bài hát “Hội tàn, tạm biệt non sông/ Chiếc nón quai thao ngân nga từ trái quýt/ “Ta gặp lại” người ơi đừng quên/ Con đò lênh đênh nhớ nhau, ta nói câu: Em!… .
Bạn đang xem: Hội tan rã chia nhau bên sông
“.
Đại tá, nhạc sĩ, nghệ sĩ nhân dân Nguyễn Tiến.
Có thể nhiều người chưa biết, nhạc sĩ Trần Viết Bính chính là người dẫn dắt đội thiếu nhi Vàng Anh nổi tiếng và Nguyễn Tiến là thành viên nam duy nhất và nhỏ tuổi nhất của đội. Chính với sự động viên, giúp đỡ, khuyến khích và tạo điều kiện của nhạc sĩ Trần Viết Bình, Nguyễn Tiến đã có những bước khởi đầu thuận lợi khi đến với âm nhạc.
Nguyễn Tiến là một tài năng hiếm có trong làng nhạc nước nhà bởi nhân cách của anh tổng hòa “ba trong một” khi anh hoàn thành xuất sắc ba công việc: biểu diễn, sáng tác và quản lý. Trong lĩnh vực biểu diễn, ông đã vinh dự hai lần được thổi đàn cho Bác Hồ nghe khi còn niên thiếu và bản thân ông đã được Nhà nước phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ Nhân dân – vinh dự cao quý nhất của Đảng và Nhà nước dành cho nghệ sĩ biểu diễn.
Ở lĩnh vực sáng tác, ông là tác giả của nhiều ca khúc (cả thanh nhạc và khí nhạc) được đông đảo công chúng yêu thích, trong đó có 5 ca khúc.Hoa vườn trầu“,”Hà Nội chiều mưa“,”Chiều xứ Lạng” (thơ Phạm Văn Thạch), “nước ngọt“,”Nhớ đêm chia tay“và 2 tác phẩm nhạc cụ”Mâm ngũ quả mừng xuân“,”tinh thần việt nam” được tặng Giải thưởng Nhà nước về Văn học – Nghệ thuật (2012).
Ở lĩnh vực quản lý, ông từng là Giám đốc Nhà hát Ca Múa Nhạc Quân đội và góp phần đưa Nhà hát phát triển lên một tầm cao mới. Quản lý một đơn vị nghệ thuật không dễ, nhưng để ý đến chi tiết nhiều nghệ sĩ ở Nhà hát Ca múa nhạc Quân đội gọi ông là “bố” thì đủ hiểu ông đã làm tốt công việc đó như thế nào.
2. Tôi rất ấn tượng với câu trả lời của nhạc sĩ Nguyễn Tiến khi được hỏi: “Tại sao khi biểu diễn ở Đàn Bầu, anh lại học sáng tác?”. Lúc đó anh cười trả lời: “Những năm 80 phong trào nhạc nhẹ nở rộ, đàn nguyệt không được coi trọng, không ai phối với đàn hay đi hòa âm”. Hóa ra, chính cái tôi nghệ sĩ đã khiến anh quyết tâm theo học khoa sáng tác tại Trường Âm nhạc Việt Nam (nay là Học viện Âm nhạc Quốc gia Việt Nam) để được thỏa sức sáng tạo mà không lệ thuộc vào bất cứ điều gì. “Cơn giận” ấy cũng giúp Nguyễn Tiến khám phá ra tiềm năng trong con người anh mà trước đây anh chưa từng biết đến.
Xem thêm: Tải Game Final Fantasy Viii Việt Hóa : Tốt Nghiệp, Tải Game Final Fantasy Viii Việt Hóa
Đại tá, nhạc sĩ, nghệ sĩ nhân dân Nguyễn Tiến và ca sĩ Anh Thơ, Trọng Tấn tại một chương trình ở Bắc Ninh.
Tất nhiên, anh học đàn từ nhỏ nên khi chuyển sang sáng tác, những ca khúc của anh luôn ánh lên âm hưởng dân ca sâu lắng, ngọt ngào lay động lòng người. Trong số những nơi Nguyễn Tiến đến sáng tác, có lẽ Bắc Ninh là nơi ông có nhiều ca khúc nhất. Ông viết “Nhớ đêm chia tay” trong bối cảnh đêm về cô gái (chủ nhà) và chàng trai (khách) lưu luyến không muốn rời. Ông đã miêu tả một cách duyên dáng, nghiêm túc và xúc động cuộc chia ly trong đêm trăng đẹp giữa đất trời Kinh Bắc. Chia tay nhau thôi đã đủ mà “ướt lòng”, chia tay nhau mà cô gái “cho chàng cái đuôi đào để nhận làm con tin”, “cho chàng chiếc nón ba lá đội mưa che nắng”. và quần áo ướt” là đủ để xem. con gái của trái đất Họ xinh đẹp làm sao, thân thiện làm sao. Đây cũng là cái tài của Nguyễn Tiến trong việc dùng từ.
Không chỉ vậy, ông còn là tác giả của những ca khúc mang đậm hào khí quê hương như: “Bắc Ninh mãi nhớ công ơn anh” (thơ Nguyễn Văn Phong), “Bắc Ninh thành phố anh hùng”; nồng nàn, tình cảm như “Bài hát này bạn gái ơi”; mềm mại, nhẹ nhàng như “Nơi đảo xa hát hội”; mất đi với tình yêu, chậm rãi như “Một mình trao duyên” (thơ Nguyễn Linh); chân thành, sâu lắng từ “Nghe em hát còn duyên”; ôn hòa, giận dữ như “Em đi đâu thế?”; vui vẻ, hồn nhiên kiểu “Ôi trời! Có hẹn lại về”; nồng nàn, nhịp nhàng như “Tìm qua quan họ” (thơ Nguyễn Bá Thắng); trầm lắng, đằm thắm như “Tìm người giữa hội Lim” (thơ Đoàn Thị Lam Luyến), “Tìm về Người quan họ” (thơ Ngô Đăng Khoa)…
Tại sao một người Nam Định làm việc ở Hà Nội lại viết nhiều về Bắc Ninh như vậy? Anh ấy đã yêu cô gái nào ở đất nước này hay có một mối quan hệ rất sâu sắc? Tôi đã hỏi những câu hỏi này và nhận được câu trả lời: “Tôi yêu Quan họ từ lâu, cái chất Quan họ cũng đã ngấm vào tôi từ lâu nên hình ảnh những ngôi chùa, lăng mộ cổ kính; những bài hát, làn điệu Quan họ… đằm thắm, điềm đạm; Lối sống nghĩa tình, nặng nghĩa… của đất và người Bắc Ninh cứ hiện lên trong đầu tôi, phong phú, quyến rũ đến ngây ngất, say đắm. Và với nhiệm vụ của một nhạc sĩ, tôi phải “vẽ” và “đặt” ngay ngắn vào cây gậy, tiếc… Tôi chưa yêu gái quan bao giờ (cười).
Đại tá, nhạc sĩ, nghệ sĩ nhân dân Nguyễn Tiến say sưa với tiếng đàn tính.
Tôi có người bạn đến từ Hà Nam khi được yêu cầu đặt tên cho những bài hát dành cho vùng đồng bằng này, đó sẽ là những bài hát nào? Tất cả họ đều nghĩ rằng đó là “Tìm em qua làn điệu dân ca“Và”Hà Nam quê hương anh hùng“của nhạc sĩ Nguyễn Tiến. đặc biệt”Tìm em qua làn điệu dân ca“Không chỉ phổ biến ở Hà Nam mà trong các đám cưới ở các làng quê Bắc Bộ, các đôi trai gái cũng thường song ca trên sân khấu ca khúc này.
“Anh về tìm em qua câu ca dao/ Con mắt liếc có ba đứng bên/ Câu hát mời trầu Hà Nam quê ta/ Đậm đà hương sắc Phủ Lý quê hương/ Câu ca dao có bao giờ nhớ đợi chờ/ Về bến Phù Vân đi đường mới tìm câu ca/ Bắc Thanh Châu còn nghe câu ca/ Em về chợ Bầu mua buồng cau, qua cầu Hồng Phú…“.
Câu hát êm ái, ngọt ngào ấy như rót vào lòng người nghe! Có một bài hát của nhạc sĩ Nguyễn Tiến cũng nhắc đến miếng trầu nhưng đó là câu chuyện buồn, mối tình đơn phương của một người nam và một người nữ trong bài hát nổi tiếng “Miếng trầu hoa” gắn liền với tên tuổi của NSND. Thu Hiền.
Nguyễn Tiến đã về với trời xanh mây trắng. Anh đã có một cuộc chia tay đầy xúc động với người thân, bạn bè và người hâm mộ khi chia tay những cô gái Quan họ với những chàng trai ngoại quốc về xem hội xưa bên sông Cầu mà anh đã từng chia sẻ, khắc họa trong ca khúc nổi tiếng “Nhớ đêm chia tay”. Cái chết của Nguyễn Tiến để lại niềm tiếc thương vô hạn trong lòng nhân dân, cả dòng sông Cầu uốn mình ôm lấy mảnh đất Bắc Ninh thân yêu…
Đại tá – nhạc sĩ, NSND Nguyễn Tiến (tên khai sinh là Nguyễn Văn Tiến) sinh năm 1953 tại thành phố Nam Định, tỉnh Nam Định. Năm 2012, ông được phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ Nhân dân, đồng thời được trao Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật cho nhóm ca khúc: Hoa cau vườn trầu, Thiếu phụ nước, Chiều mưa Hà Nội, Chiều xứ Lạng. (Thơ Thiếu tướng Phạm Văn Thạch), Nhớ đêm chia tay và Tác phẩm: Mâm ngũ quả mừng xuân, Hồn Việt. Nhắc đến anh là nhắc đến nghệ nhân đàn nguyệt hàng đầu Việt Nam, anh đã có 18 huy chương vàng trong nước và quốc tế. Anh có người chị song sinh là Nghệ sĩ ưu tú Thúy Đạt, giọng ca cải lương vàng của Đài tiếng nói Việt Nam.